CUỘC NÓI CHUYỆN GIỮA HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG: "TÔI VÀ BỐ"

CUộC NÓI CHUYỆN GIỮA HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG :
                                                             “ TÔI VÀ BỐ ”
hình ảnh mang tính chất minh họa

-Bố: Con này, bố mày chán uống nước chè với thầy hiệu trưởng ở cái phòng đó rồi.

-Tôi: Vậy bảo ông ấy đổi rượu đi bố...hihi.

-Bố: (Điên quá, mắt Trương Phi nhìn tôi): Tao mà nhận một lời mời của ông ấy một lần nữa là mày đứt như cục C...Ứ...T nghe con.

       Tôi im thin thít, không giám ngoe nguây nữa. Cun cút lấy ghế ngồi gần bố.

-Bố: Đây là lần cuối, bố muốn nói với mày điều này, mày hiểu được coi như bố mày còn hy vọng ở mày...Người ta đội mũ bảo hiểm là để bảo vệ não, nếu không có não thì không cần đội nghe con.

........... Giờ thì nghe đây:

hình ảnh mang tính chất minh họa

               “Thằng nghèo chẳng khác gì thằng ăn mày luôn cần sự bố thí của người khác. Thằng học dốt cũng vậy, suốt ngày phải đi bợ đít đứa khác để nó cho nhìn bài...đến nhục con à !!!Và đặc biệt là những thằng nghèo đến ba đời như bố của mày đây thì chẳng muốn con mình thất học chút nào. Hãy thay đổi mình và thay đổi lịch sử nhà ta. Nhớ rằng nền tảng của xã hội được xây được bằng sự hiểu biết của con người nghe con”.

............ Khi bố nói xong...Ông lại gần vỗ vai tôi rồi đi thẳng lên 
phòng ngủ. Tôi ở lại một mình với căn phòng vắng và tôi một thằng con trai đã khóc, lần đầu tiên không phải khóc vì đòn doi mà vì..................................!!!